Mùa hạ nào đã quá xa
Không hao gầy nữa những ráng chiều
Lặng yên, hoàng hôn trôi.
Và mùa thu mong chờ đang tới
Sẽ thơm tho một bàn tay ngoan
Sẽ bình minh hừng lên từ đôi mắt
Sẽ tiếng khóc hạnh phúc cất lên
Ngoan nào, Yanni
Mẹ ru...
Ru... ru... ru.... êm!
Mẹ đã đi bao chặng đường thẳm xa
Đôi chân mẹ có mỏi, và mẹ dừng lại
Nhìn con... bé bỏng, mỉm cười.
Con là mặt trời của mẹ
Kìa ngày mới đang đến.
Tương lai trong đôi tay mẹ dắt con đi!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét