Tự nhắc
mình sẽ chẳng thể nào đâu
Thuyền yêu
này đến được bờ bên đó
Không phải
sông kia nhiều bão tố
Chỉ tại
ngày xưa không trở lại bao giờ.
Biết bao
lần ta đã khóc trong mơ
Khi tỉnh
dậy mắt vẫn còn ướt đẫm
Ta rất
hiểu người sẽ hoài xa vắng
Bởi bên
người, nhiều quá, những nguồn vui.
Ở nơi này
ta cứ mãi đơn côi
Và cố nén,
chôn sâu trong lặng lẽ
Khát khao
mong tim chẳng còn rơi lệ
Ta không
còn muốn khóc vì người.
Ta biết
rằng sông vẫn chảy không thôi
Chỉ thuyền
ta một mình trên sóng nước
Đầy những
chơi vơi khi bẻ lái quay về.
Người ơi
Rồi một
ngày người có bến bờ vui
Ta im lặng
nhìn hoa rơi trước ngõ
Có một góc
phố, một bãi cỏ xanh, một bàn quen chốn cũ
Ta mong
được ngồi lại cùng người
Ta đợi
chờ, đợi chờ gì mãi
Dòng sông
nước chảy
Thuyền ta
xuôi ra tận đại dương xanh
Ta biết
lòng rồi sẽ thôi còn đau
Nên chờ
hoài cho đến ngày mai ấy
Liệu khi
đó
Còn có ai
đón ta về trong vòng tay dang rộng
Trong
khuôn ngực nồng nàn hương cỏ
Và mắt ta
thôi tìm kiếm dáng người!!!
2014
0 nhận xét:
Đăng nhận xét