Hỏi đi hỏi lại mãi một câu
Ông đã ừ ngay, đã gật đầu
Được mà, tốt lắm, nhân duyên đó
Cứ tiến lên đi, "tí" dãi dầu.
Hẳn là Ông khéo cợt đùa thôi
"Mưu sự tại nhân, thành tại trời"
Người xưa có bảo đại khái thế
Nhưng tôi e chẳng phải vậy đâu!?
Thiên địa vốn đã phân đôi ngả
Đường chân trời: ảo vọng đó thôi
Đi hoài đi mãi mà đâu tới
"Thành sự tại thiên": đổi đi thôi!
Biết Ông bận lắm không lo hết
Chuyện của nhân gian: cũ rích rồi
Trước sau ngàn vạn người ngóc cổ
Mong Ông biết tới, đoái thương đời
Thế thôi Ông nhé đừng trêu nữa
Một tẹo xoay vần, thế sự đau!
Ngày mai ngày mốt ông có rỗi
Sắp cho một thế: tốt qua sông
Thăng hậu cờ hoa xe pháo mã
Được vậy thì tôi hẵng tin ông?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét