Mùa đông này ta đã có nhau!
Gió buốt giá nhưng em không còn lạnh.
Em giấu mình trong tay anh nồng ấm.
Nghe tim mềm và hạnh phúc dệt hoa.
Bao tháng ngày thầm lặng đã trôi qua
Anh bên cạnh mà tưởng ngàn năm với
Bao yêu thương không tìm ra bến đợi
Nước mắt nào rơi mãi những đêm thâu.
Chuyến tàu tình yêu khởi hành đã lâu
Tàu rời bến, ga em hoài trông ngóng
Đã vượt qua những nẻo dài thăm thẳm
Những đèo cao và cả những vực sâu.
Rồi có khi anh như chợt tan mau
Tàu vô định không tìm ra ga đến
Lại đi thôi, chuyến độc hành vạn dặm
Mong chờ gì một tín hiệu bình yên.
Giông bão nào vây bủa mãi lòng em
Cơn mưa hạ yếu mềm rơi trên cỏ
Ôi những thung sâu, những biển xa sóng gió
Đi bao giờ mới đến được lòng anh.
Rồi một ngày với thảo nguyên biếc xanh
Hoàng hôn nhuộm thắm tươi từng ngọn cỏ
Bầu trời đêm, và mắt sao hôm đó
Cơn mưa nào níu ta lại giữa vườn hoang.
Điều diệu kỳ khởi thủy chốn thần tiên
Ngày tím biếc và mắt em chờ đợi
Hãy đến cùng em, say nồng men rượu
Môi mềm ngoan xin dành trọn riêng anh.
Mùa đông này ta đã có nhau
Và sâu kín bao điều ta muốn nói
Ôi yêu thương, anh dịu dàng quá đỗi
Tan chảy rồi những băng giá lòng em.
Hãy ôm em, ôm thật chặt nhé anh
Chúng ta sẽ không còn xa cách nữa
Và lắng nghe tim dập dồn trong lồng ngực
Nghe dâng tràn những thổn thức tìm nhau
Hoa cúc vàng trong giá rét đã lâu
Mùa đông đến huy hoàng và chan chứa
Anh bên em, thế giới này vô nghĩa…
Sóng gió kia giờ đã lùi xa.....
Mùa đông này ta đã có nhau!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét