Đã bước đi lặng lẽ
Đã trở về lặng lẽ
Đã mỉm cười lặng lẽ
Đã gạt nước mắt lặng lẽ
Đã nuôi dưỡng một tình yêu lặng lẽ
Nhưng thế gian không buông tha.
Lạy trời!
Một sớm mai thức dậy
Giọt sương
Rơi...
Trên mái nhà bình yên!
3 nhận xét:
Bước đi lặng lẽ nhưng tâm hồn không thanh thản, trong thơ có điều chi đó chứa chất một lỗi buồn thầm kín, sâu lặng không tả được thành lời.
:)....!
Cháu cảm ơn những nhận xét của cô Khang ạ!
Đăng nhận xét