Hôm nay mệt mỏi quá. Đầu nặng trịch, hoa mắt, chóng mặt, buồn nôn, tay chân bải hoải. Ngồi một lúc bên máy tính thấy nặng đầu muốn ngất nên đứng dậy để đi lại vài bước thì tình hình là đã muốn lăn ra đất. Sợ quá nên lên giường nằm nghỉ.
Ôi, mệt quá, sao mệt thế này, mệt không thở nổi nữa.
Có lẽ vì đã nhiều tháng mất ngủ rồi. Đêm đêm trằn trọc, vật vờ ôm gối. Mắt cố nhắm mà không sao ngủ được. Nhiều hôm tức quá đành ngồi dậy hoặc mở cửa đi ra ngoài hiên đứng hít thở và ngắm sao trời. Hiềm nỗi, giờ đó sao cũng đi ngủ rồi. Chỉ còn lại mình mình vơ vẩn với bóng đêm và cơn gió lào xào hiếm hoi qua tán cây vú sữa cách nhà một đoạn. Cuối cùng, không biết làm gì lại đành quay trở lại phòng ngủ, tiếp tục thao thức. Mỗi đêm chỉ ngủ được khoảng 2 -3 tiếng nên ban ngày ủ rũ như mèo nhúng nước. Thi thoảng vẫn có những hôm khỏe mạnh. Còn như sáng nay thì, thật tệ!
Không thể ngờ lại cực nhọc đến vậy. Hóa ra làm một bà mẹ không hề đơn giản!
Mong sao tháng 9 đến thật nhanh. Mình đếm từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây để thời khắc đó chạy tới. Mùa hè và em bé làm mình mệt mỏi quá.
Mong thì mong vậy nhưng khi nghĩ đến lúc phải lên bàn đi sinh thì lại thấy sợ hãi quá chừng. Không biết liệu mình có chịu đựng nổi không? Mọi việc rồi sẽ ổn thỏa chứ?
Tâm trạng hoang mang, lo lắng và nhiều phiền muộn. Cầu trời phật phù hộ độ trì cho mẹ con mình sẽ được "mẹ tròn con vuông"!
Muốn chạy nhảy, muốn làm một cái gì đó thật mạnh mẽ để thoát khỏi sự nặng nề hiện tại, mà không dám.
Thời gian này sẽ qua nhanh. Mong lắm, mong lắm!!!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét