Mỗi ngày truy cập mạng
Thấy lòng nặng trĩu hơn
Khi đó đây xã hội
Chìm ngập trong nỗi buồn
Bao nhiêu vụ cướp hiếp
Những phận đời mỏng manh
Trong một ngày giông tố
Vùi lấp mọi thanh danh
Những số phận éo le
Tại sao trời sắp đặt
Tại cuộc sống thắt ngặt
Hay kiếp trước vụng tu??
Một người mẹ ném con
Xuống giếng sâu lạnh lẽo
Một người mẹ chém con
Vì hận chồng bạc bẽo
Một người cha ích kỷ
Đi theo những bóng hồng
Để sau lưng vợ dại
Và con thơ não nùng
Một người vợ kiệt quệ
Trước cuộc sống hoang tàn
Người đàn ông đời họ
Gây bao cảnh trái ngang
Bao nhiêu bậc cha mẹ
Cực một đời nuôi con
Chăm bẵm và hy vọng
Yêu thương thật chứa chan
Nhưng đến khi già yếu
Con bỏ rơi mẹ cha
Không cơm ăn áo mặc
Không tình thương ruột rà
Mặc mẹ cha vệ đường
Lắt lay ngày xế bóng
Nhiều kẻ còn nhẫn tâm
Đánh đập trong điên giận
Hoặc con trẻ ngây ngô
Thiếu bản lĩnh cuộc sống
Vì đôi lần thất bại
Đã tự hoại thân mình
Chẳng đoái thương công sức
Mẹ cha nuôi bao năm
Giờ đầu xanh nằm xuống
Mẹ cha đau âm thầm
Bao đôi mắt trẻ thơ
Ôi thiên thần ánh sáng
Chưa được sống những ngày
Thơ ngây và vui sướng
Đã chìm trong cơn đau
Đã chìm trong cơn đói
Đã chìm trong đêm thâu
Đã chìm trong bất hạnh
Những đứa trẻ bơ vơ
Không mẹ cha thân thích
Những người già neo đơn
Lòng đau như kim chích
Muốn thấu khổ kiếp người
Hãy đi vào bệnh viện
Bao thân thể quằn quại
Rên xiết bệnh nan y
Giờ được sống bình yên
Nên thấy lòng quý lắm
Ở những nơi xa xăm
Chiến tranh đang rát bỏng
Sống chẳng hề dễ dàng
Từ miếng cơm manh áo
Đến chốn ở dung thân
Và con đường sự nghiệp
Và tình yêu đường trần
Những ngã rẽ bất ngờ
Lái cuộc đời vô định
Bao tai họa bất ngờ
Như lũ bùn ập đến
Ngập đời trong hư vô
Niềm vui trong chớp mắt
Còn nỗi buồn vây quanh
Sống là cuộc chiến đấu
Không khoan nhượng bước chân
Người nghèo khổ cái nghèo
Người giàu buồn cái giàu
Những cảnh khổ trần gian
Bày hàng ngày trước mắt
Ta tự hỏi lầm than
Và nỗi đời cơ cực
Sao đeo đẳng kiếp người
Như cơm chan nước mắt?
Đôi khi lòng bối rối
Muốn đi tìm lời giải
Muốn hiểu đến tận cùng
Những hành động sai trái
Dưới góc nhìn tôn giáo
Có quả báo luân hồi
Dưới góc nhìn khoa học
Là ẩn ức cuộc đời
Trong guồng quay số phận
Loài người đang khóc than
Ngày xưa Khổng Tử nói
“Trời đất vốn bất nhân
Coi vạn vật (như) chó rơm
Coi trăm họ (như) chó rơm”
Trong sự vô tình đó
Hàm chứa một tình thương
Muốn tìm đường giải thoát
Cho kiếp người phận bạc
Mỗi một lần đọc báo
Tim thắt lại, buồn thay
Bởi quanh tôi, đâu đó
Không cơm áo thường ngày
Mỗi một lần đọc báo
Thêm một lần bâng khuâng
Những bé bỏng hy vọng
Sống qua ngày, giản đơn
Mỗi một lần đọc báo
Thấy lòng nặng bất an
Ước chi nhà đủ rộng
Dung chứa cả nhân gian
Mỗi một lần đọc báo
Mong mình giàu giàu lên
Để có thể chia sẻ
Nhiều manh áo, miếng cơm
Mỗi một lần đọc báo
Động lực sống dâng tràn
Phải làm điều gì đó
Cho xã hội, quê hương
Góp một tay xây dựng
Cuộc sống ngập tình thương
02/07/2014
0 nhận xét:
Đăng nhận xét