Lặng nhìn bầu trời một chiều mùa thu!!!!!
Mùa thu, hai tiếng ấy sao da diết và trìu mến yêu thương.
Mùa thu, hai tiếng ấy như làn hơi nước tỏa lan làm ẩm ướt tâm hồn vốn dường cằn khô vì cuộc sống.
Ôi, mùa thu...!
Khi nhìn lên khoảng thiên thanh bất tận phía trên cao, em như thấy đôi cánh của bình yên thấp thoáng sau những đám mây trắng xốp nhẹ, bồng bềnh trôi êm vô hướng. Trái tim em đột nhiên mở toang cánh cửa đá nặng lạnh đóng kín bao ngày. Và ánh sáng từ không gian ùa tới, thơm ngát hương sen cuối hạ, tẩm tưới cõi thẳm sâu lòng em và xua tan rêu mốc bao ngày đang phủ bám.
Mùa thu ơiiiiiiiiiiiiii !
Là tóc gió lướt bay trong chiều mây mờ.
Là mắt ướt nhạt nhòa trong cơn mưa bất chợt khi gợi nhớ ngày xưa.
Là nắng như rót mật vào hồn rộng thênh, để thấy trống vắng chỉ là kỷ niệm.
Mùa thu đã đến!
Đàn chim vỗ cánh hướng Tây tìm về tổ ấm.
Lá chuyển dần sang sắc nắng, chờ một cơn gió tri âm hiểu được tiếng lòng. Rồi ngày kia, sẽ bay trong chiều như nụ cười cuối phố. Lá không thể ở lại vĩnh hằng bên cây. Sống đã trọn một duyên hạnh ngộ. Rồi ngày kia khi lá đi xa, cây chỉ chịu một mùa đông giá lạnh. Đợi khi xuân đến, những xanh non mới sẽ nảy mầm, đón ánh sáng mà vươn tới, và lại gửi lên khoảng thiên thanh nụ cười măng tơ êm ái.
Mùa thu dịu dàng xiết bao!!!
Cơn heo may đâu đó nhuốm dần hoàng hôn trong sương lạnh.
Từng bước chân chầm chậm trở về sau một ngày hối hả. Chốn bình yên vẫy gọi.
Làn nước mặt hồ nơi em đi qua tĩnh tại thinh lặng. Em cúi xuống soi hồn mình tận đáy. Đôi viên sỏi trắng, đôi áng mây chiều, đôi cánh chim chao liệng, đôi cá quẫy đuôi nhảy lên mặt nước, đôi làn sóng vỗ róc rách bờ đá, đôi bụi rong rêu uốn lượn theo làn sóng.....
Em bước chậm chậm trong chiều thu dìu dịu!
Cơn mưa bóng mây đi qua, để lại phố chút vội vàng nhí nhảnh vô tư.
Những chiếc ô đong đưa, mưa sao đôi khi cứ thích bất ngờ đến rồi đi. Em về đứng bên hiên nhà mình, lặng yên xòe tay đón giọt giọt mát lành.
Why does it rain? Em cứ hỏi hoài câu đó.
Mưa mùa thu ru mãi giấc ngủ em trong những cơn mộng mị. Nỗi nhớ, những kỷ niệm mới, cũ chen nhau đi lại. Em chạm tay vịn vào quá khứ. Em đứng dậy từ trong những giấc mơ, bím tóc, đội mũ, mang giày đi thẳng đến gặp mùa thu.
Cảm ơn vì đã đến, thu à!
Cảm ơn vì đã mang trái tim em đến nơi bình yên!
Thu bình yên đến thế.
Hãy tặng em một bó hoa cúc trắng thanh khiết hơi sương, thu nhé!
You took my heart away!!!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét