Ai đó trong gương vừa quen, vừa lạ. Vẫn biết tại nàng muốn đưa con đi chơi, cậy gần nhà nên xộc xệch sơ sài với bản thân nhưng sao vẫn thấy ngậm ngùi biết mấy.
Nàng chợt nhớ ra nàng đã bước qua tuổi ba mươi tận ba năm có lẻ. Nhìn lại đời chưa thấy làm được gì, mà sao mắt đã có quầng thâm, khóe chân chim bắt đầu hằn lên, vết khắc khổ in hằn. Da mặt cũng không còn căng bóng như xưa. Lại nghĩ, cái ngày mình mười tám tuổi hồn nhiên, căng tràn sức sống ấy cách nay những 15 năm chẵn. Tuổi ba mươi đến rồi, một ngày kia tuổi bốn mươi sẽ đến, nàng đã chuẩn bị gì cho ngày đó?!
Những ngày tháng đã qua thật quá đỗi nhọc nhằn. Nàng rớt xuống và chìm đắm trong đáy vực của tuyệt vọng, của bi ai. Nàng tưởng chừng ngày tháng cứ thế sẽ trôi đi, không đoái hoài đến một người lỡ lầm đường lạc lối. Nàng quyết định chọn con đường này, quyết tâm lắm mà những khi vô phương cầu cứu đã tự quay lại rủa xả bản thân yếu hèn làm khổ lụy đến những người mà nàng yêu thương nhất.
Rồi những nhọc nhằn cũng tạm vơi đi. Nàng đã hòa nhập được trở lại với cuộc sống. Áp lực công việc giúp nàng quên đi những điều cần quên, cho nàng hiểu nàng cần tập trung vào những điều gì. Nhìn con khôn lớn mỗi ngày, ngắm con lúc chơi, lúc ngủ, từ sâu thẳm tim mình, nàng bắt đầu cảm nhận được hương vị của sự hạnh phúc.
Nàng mong sau này khi con lớn khôn, hiểu biết đủ rồi, nàng sẽ kể cho con nghe một câu chuyện....
Sắp bước sang tuổi 34, nàng mong gì?
Mong mình sẽ đỡ hốc hác, hao gầy vì cuộc sống!
Mong công việc phát triển tốt đẹp. Một ngày kia nàng sẽ có một cơ nghiệp cho riêng mình.
Mong gia đình luôn bình an.
Mong cha mẹ khỏe mạnh, tâm tư thoải mái, không còn phải nghĩ suy cho nàng quá nhiều.
Mong cho con trai ngoan ngoãn, hay ăn chóng lớn, biết tự lập và mạnh mẽ.
Người phụ nữ nào cũng thích mình đẹp trong trẻo không cần son phấn. Trời sinh nàng không nhan sắc. Những người xem trọng nhan sắc đương nhiên chẳng ấn tượng gì ở nàng. Điều duy nhất nàng theo đuổi chính là được sống một cuộc sống có ích, tràn đầy hứng thú và sự nhiệt huyết, được thấy tâm hồn bay bổng theo tự do và sự sáng tạo.
Nàng tự biết tuổi xuân đã qua, còn đâu căng mọng như thưở đôi mươi cho nên cầu mong có thời gian để vừa chăm con chu đáo, vừa có thời gian theo đuổi một lớp Yoga nuôi dưỡng tâm hồn, khí lực và cả đi học thêm kỹ năng để theo đuổi ước mơ. Phải có sức khỏe thì mới hoàn thành vai trò của một người mẹ tốt.
Nàng luôn thấy có lỗi với con trai. Mỗi khi con ngủ say, nàng lại ngồi dậy và thầm thì với con điều ấy. Nàng xin lỗi con hàng ngàn lần vì những thiếu thốn mà nàng đã gây ra cho con. Con hồn nhiên vì còn đang bé bỏng. Một mai con lớn, con có trách nàng không?
Thôi từ nay sẽ thưa dần những dằn vặt, trở trăn. Mạnh mẽ để vượt qua mọi trở ngại của cuộc sống. Nàng có hạnh phúc thì nàng mới mang lại nụ cười cho con trai bé bỏng của nàng được.
Có nhiều điều thầm kín đang diễn ra hàng ngày trong tâm hồn nàng. Một trái tim dũng cảm không sợ hãi, một đôi mắt luôn gan góc đối diện thẳng với mọi xung động, nàng không cho phép ai chạm đến cõi tâm tư.
Nàng muốn được hạnh phúc như bao người. Ngay cả ốc gạo bé bỏng cũng được tỏa sáng hân hoan dưới ánh bình minh, huống chi nàng. Tháng 7 sắp tới. Bồi hồi xuyến xao. Sẽ tự tặng cho bản thân một lẵng hoa thật đẹp, thật rực rỡ chào tuổi 34 nhé. Có cha mẹ và con trai bên cạnh, còn gì hạnh phúc hơn!
28/6/2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét